Đụ bé gái ngây thơ ngoan hiền, thì sợ miệng bị đông cứng nên vùi cằm vào trong khăn quàng cổ mềm mại. Cậu ấp úng gọi: “Văn Hạ.” “Ơi?” “Năm nay Cố Kỷ chia tay với mối tình đầu của anh ấy.” Chẳng biết sao Khâu Thanh lại đề cập đến chuyện này: “Bởi vì người ta chê anh ấy nghèo.” Văn Hựu Hạ im lặng chốc lát: “Sau đó sẽ ổn mà.” “Anh có bạn gái không?” Rốt cuộc Khâu Thanh cũng hỏi câu này. Bước chân của người bên cạnh chậm lại, Đụ bé gái dễ thương dễ dụ gió đêm bao phủ khiến người anh tỏa ra ánh sáng lam nhu hòa. “Chắc là…” Văn Hựu Hạ suy nghĩ một chút: